Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2009

@books: Hồi ức kẻ sát nhân (Amélie Nothomb)

Đôi bàn tay siết mạnh vào chiếc cổ cao và mềm mại, như thể chiếc cổ ấy sinh ra để đón nhận khoảnh khắc tắc thở này.
Trơn và mềm mại, trượt qua cả sự ngập ngừng, trói buộc và day dứt. Còn lại là một đôi môi biết cách mỉm cười.